Wednesday, March 21, 2018

Trí nhớ


Trí nhớ của tôi là nước trong ấm nhôm
Được đun trên bếp


Những năm đôi mươi tôi nhóm bếp mỗi buổi chiều
Rồi chạy chơi rất xa và nghe thấy tiếng nước sôi trong tim
Nhìn thấy cả hơi nước bốc lên không trung có mùi củi bạch đàn hăng hắc hoặc mùi thơm rơm rạ
Nước đủ để bà tắm và ngâm chân

Những năm ba mươi tôi đun nước trên bếp ga nhỏ lửa
Thường mải làm lụng nên quên
Nước còn đủ để pha sữa cho con cả ngày
Mùi nôn trớ, mùi nước tiểu của con trên cơ thể mình át cả mùi hơi nước

Những năm về sau tôi đun nước những lúc chẳng biết làm gì
Thường mải nghĩ suy bỏ quên rất lâu trên bếp
Lúc bắc ấm xuống nước chỉ còn đủ để pha một ấm trà cho
chính mình
Hơi nước mang mùi của cô đơn bám trên tường ngưng tụ
thành từng giọt

Cũng có hôm mùi khét đánh thức tôi khỏi cơn mụ mị
Trí nhớ đun trong nồi cạn đáy
Tôi ngồi bên ấm trà hư vô
Không có gì để rót.


Vũ Thị Huyền Trang

No comments:

Post a Comment